Sương Anh

Lá Rơi Về Nguồn






Thương cho đời chiếc lá
Mong manh kiếp xuân thì
Tươi xanh vào mùa Hạ
Rồi ngả vàng ra đi...

Thu về phai màu nắng
Trời ảm đạm buồn thiu
Lá rơi cành thầm lặng
Cô đơn giữa Thu chiều

Nơi đâu là vĩnh cửu
Phận đời như lá rơi
Sinh lão rồi bệnh tử
Nào có chi mà vui

Mai này ai cũng thế
Rồi sẽ có một ngày
Đời bấp bênh dâu bể
Phận như lá Thu bay

Biết làm gì đây nhỉ?!
Tháng ngày đuổi bắt nhau
Thời gian đâu đứng lại
Bốn mùa vẫn đổi màu

Thôi thì...
như phiến lá rơi
Vào Thu
thanh thản buông lơi...
Về Nguồn!

Sương Anh

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 24 tháng 11 năm 2022

Bình luận về Bài thơ "Lá Rơi Về Nguồn"